NÍU VÀ TRÔI
Một góc trời bình lặng chiều thu.
Tôi gom lại một chút lòng sầu nặng
Đầy vương vấn nơi phố phường tấp nập
Trốn đâu rồi những cảm xúc buồn vui.
Mượn lời hát nhấn chìm cảm xúc
Mướn nụ cười để bực tức vụt trôi
Thuê giả tạo để cho môi hé mở
Trả lại về, ta nhận mớ bòng bong!
…Ta muốn hét lên cho lòng thanh thản….
Trút muộn phiền, bực nhọc vào mây
Để tan hết những gì còn sót lại
Đâu phải của mình….có níu cũng vuột trôi…..
Đỗ Bá Thích